Sever 1 Sever 2
1108

Nam nhân viên nhút nhát bị sếp nữ bắt trả bài cả đêm trong chuyến công tác xa

Bạn đang đọc truyện Không khép nổi chân tại nguồn: http://truyensextv.org/khong-khep-noi-chan/Sáng sớm hôm sau Từ Nhuyễn bị tiếng còi bên ngoài đánh thức, mỗi ngày vào buổi sáng còi sẽ vang lên.Cô đang nghỉ ngơi, bởi vì cô thường hay ngủ nướng nên khi nghe được tiếng còi vang lên không thích ứng kịp, cầm chăn che đầu đầu lại, không muốn nghe âm thành này nữa, xoay người ngủ tiếp.Đồng hồ sinh học của Quý Trình hoạt động rất tốt, nghe được tiếng còi báo động vang lên sau đó thu dọn quần áo mặc vào, rửa mặt xong xuôi sau đó quay lại nhìn người đang ngủ ở trên giường, trước khi ra ngoài, kéo chăn đắp lại cho cô, hôn miệng hôn mặt cô một cái sau đó mới rời đi. Dường như ở tư thế này đã khiến Thịnh Hạ nhớ ra điều gì đó, cô bị anh giày vò đến vừa khóc vừa gọi anh Đông.Lạc Hàn Đông cắn nhẹ vào vành tai của cô, hơi thở nóng rực, giọng nói khàn đặc gợi cảm: Hửm,Anh vừa hung hăng ra vào bên trong cô, vừa áp sát bên tai cô hỏi: Tại sao em lại khóc, Tư thế này làm em không thoải mái sao,Thịnh Hạ vùi mặt vào khăn trải giường, khóc nỉ non: Anh Đông em sợ em rất sợĐộng tác của Lạc Hàn Đông hơi dừng lại, giây phút đó anh còn tưởng rằng Thịnh Hạ đã tỉnh táo rồi, nhưng khi quay mặt người phụ nữ lại, anh nhìn thấy khuôn mặt cô vẫn đỏ bừng như cũ.Em sợ cái gì, Anh di chuyển nhẹ nhàng hơn, khi nói hơi thở phả vào sau gáy cô, đôi môi mỏng khẽ hôn dọc sống lưng cô.Em sợ Thịnh Hạ vẫn chỉ rên rỉ câu nói lúc nãy: SợBàn tay to của Lạc Hàn Đông mơn trớn hai hạt thịt mềm mềm của cô, vòng tay qua eo cô tạo thành tư thế ôm: Đừng sợ, có anh ở đây rồi.Đầu óc Thịnh Hạ tê dại, ý thức vừa mơ hồ lại hỗn độn, cô đã chẳng còn phân biệt được đâu là trong mơ đâu là thực tại nữa, hay đang quay lại viễn cảnh của bốn năm về trước.Cô chỉ nói một câu, là những gì cô muốn nói với người đàn ông trong mộng này suốt bốn năm nay:Anh Đông anh đừng hung dữ như vậy có được không, Giọng nói của cô mềm mại kèm theo âm mũi nghẹn ngào, nghe vô cùng đáng thương: Em sợ lần nào anh cũng hung dữ như vậyLạc Hàn Đông mủi lòng vươn tay nắm lấy cằm cô, in lên môi cô một nụ hôn, giọng khàn khàn:Được.Trong giấc mơ trước đây của cô, sếp nữ người đó chưa bao giờ đáp trả cô. Dung đã bất ngờ ôm lấy lão, đôi môi đỏ mọng lập tức kề vào môi lão Hoàng, một nụ hôn không thể bất ngờ hơn.Hồn lão Hoàng như bung ra khỏi xác, đánh chết lão cũng không ngờ được có ngày mình bị một mỹ nữ tấn công chớp nhoáng như vầy.Nhưng màMôi nàng sao êm ngọt quáNgực nàng sao mềm mại quáTay nàng sao dịu dàng quáLão Hoàng bất giác vòng qua ôm lấy bờ eo của DungEo nàng sao thon thả quáEm là người hay tiên hả cháu dâu của anh Lão Hoàng tách môi Dung ra, đôi mắt si mê nhìn nàng khẽ hỏi.Dung cười, lộ hai hàm ngọc trắng bóng, nàng đáp: Em là yêu nữHình như anh bị say nắng em rồi Lão Hoàng ngơ ngẩnĐể em chữa cho nhé Đôi mắt Dung nhắm hờ, môi mọng ngước lên, hai cái mũi gần kề phả hơi thở vào nhauChạmMôi nép vào môiHai đầu lưỡi chạm nhauTay lão Hoàng theo thói quen vuốt ve làn eo thon tinh tế của Dung, rồi điệu nghệ lướt xuốngÊmDung không mặc quần lót, hoặc có lẽ quần lót đã bị nàng cởi ra trong lúc thủ dâm, nhờ thế mà tay lão Hoàng chui vào lớp váy ngắn và chạm trực tiếp vào bờ mông căng mịn màng tươi mát của nàng.Uhm Dung khẽ rên, hai bàn tay to thô kệch của ông bác chồng đang xuýt xoa nghịch phá đôi bờ mông tròn lẳn của nàng, thỉnh thoảng lão lại vỗ mạnh một cái.Lão Hoàng vừa hôn vừa dắt Dung đi lùi lại phía giường ngủ, lão đặt nàng nằm ngửa trên giường còn bản thân thì bắt đầu chiến dịch xâm lăng. Lông mày rậm làm nổi bật lên đôi mắt sâu hút, sống mũi thẳng, môi mỏng khẽ nhếch, cằm hơi ngẩng lên.Thịnh Hạ nhìn thấy giọt nước chảy dọc theo khuôn mặt anh, đến chỗ yết hầu hơi nhô ra rồi lại từ cơ bụng rắn chắc ẩn vào trong tấm khăn tắm trắng tinh.Người đàn ông nắm gáy cô kéo vào trong, áp người lên cửa rồi hôn.Thịnh Hạ không chống cự, cứ thế mà phối hợp với nụ hôn của anh.

View more